‘Có ba nhà Sài Gòn vì không ngồi chờ giá đất giảm’

Co-ba-nhà-Sai-Gon-vi-khong-ngoi-cho-gia-dat-giam

Tôi từng nghĩ với mức lương của mình biết bao giờ mới mua được nhà, nhưng nếu cứ sợ hãi như vậy thì tôi đã không có ngày hôm nay.

Tôi rất khâm phục cặp vợ chồng người Mỹ nghỉ hưu sớm với 19 căn hộ cho thuê. Tôi cũng rất đồng tình với quan điểm làm việc cật lực, đầu tư vào bất động sản để thảnh hơi hưởng thụ trước tuổi 40.

Vậy mà rất nhiều bạn trẻ ngày nay có logic khá buồn cười để biện minh cho năng lực có hạn, đó là: “không cố gắng ‘cày cuốc’ để mua nhà rồi còng lưng trả nợ 15-20 năm”. Họ lập luận rằng muốn cân bằng cuộc sống, khỏe mạnh, hạnh phúc, có tiền tiết kiệm cho lúc cấp bách, có thời gian thư giãn, hưởng thụ cuộc sống, để khi già vẫn phơi phới trong viện dưỡng lão.

Cá nhân tôi không có cùng quan điểm sống như vậy, không ngồi than thở giá bất động sản quá cao, không ngồi chờ giá nhà giảm mới mua.

Điểm sai lầm của các bạn là cứ ngồi tính khi nào đủ tiền mới mua nhà. Chúng ta cần biết rằng tiền đẻ ra tiền, chứ không phải chỉ sống bằng tiền từ lương.

Khi bạn có 100 triệu đồng, chỉ việc bỏ vào ngân hàng thì sau một năm bạn sẽ có thêm gần 8 triệu đồng tiền lãi. Nhưng khi có 200 triệu đồng, góp chung với bạn bè đầu tư một mảnh đất ở tỉnh, sau một năm tài sản của bạn có thể thành 300 triệu đồng.

Tất nhiên, tôi không khuyên ai cũng phải ném tiền vào bất động sản mà thực tế có rất nhiều lĩnh vực có thể cho bạn lựa chọn đầu tư phù hợp. Nói vậy để thấy, khi bạn chú tâm để tiền đẻ ra tiền, bạn sẽ sáng ra được nhiều cách kiếm tiền khác ngoài lương.

Cách đây 20 năm, tôi từng nghĩ rằng, với mức lương của mình, phải mất 15 năm tích lũy (với điều kiện không tiêu xài gì) mới đủ tiền mua được một căn chung cư bình dân. Nhưng thực tế, khi bắt tay vào thực hiện kế hoạch, tôi chỉ mất có hơn hai năm là đã đủ mua căn nhà đầu tiên.

Tất nhiên, ở thời nào cũng phải kiếm tiền cực khổ, có điều tôi không ngồi bi quan, tự làm nhụt chí “cứ thế này đến khi nào mua được nhà?”. Kết quả, giờ đây, tôi đã có căn nhà thứ ba ở Sài Gòn, thu nhập từ số bất động sản này và lương đủ để đưa tôi đi xa hơn nhiều những người chỉ ngồi nghĩ, ca thán và sợ hãi.

Cũng xin chia sẻ thêm là tôi xuất thân trong một gia đình bình dân, không được thừa kế một đồng xu, tấc đất nào.

Cha mẹ tôi thậm chí còn phải vay tiền để cho con học Đại học. Tôi vừa học, vừa dạy thêm để kiếm tiền trang trải sinh hoạt. Sau 20 năm ra trường và đi làm công ăn lương, giờ tôi đã có thể hạnh phúc với ba căn nhà ở Sài Gòn mua bằng chính sức lực của mình.

Tôi cũng chẳng có phương pháp gì quá đặc sắc để khuyên bảo ai, chỉ là biết cách thích nghi và chớp lấy cơ hội ngay khi có thể.

Nhiều người cứ nói “chờ nhà đất về đúng giá trị thực mới bỏ tiền ra mua”, nhưng tôi xin hỏi giá trị thật là bao nhiêu? Tôi chỉ thấy nhiều người mong muốn trả bằng cái giá mình muốn, và gọi đó là giá trị thực.

Với tôi, giá trị mua bán của sản phẩm được quyết định bởi quan hệ cung cầu. Bạn muốn mua với giá nào đó, nhưng không ai bán cho bạn, thì phải bạn sẽ phải người trả giá cao hơn, nếu không sẽ đánh mất vào tay người khác.

Chúng ta cứ ngồi đó, mơ đến một ngày “nguồn cung nhà nhiều hơn nhu cầu nhà ở, khi đó tự khắc giá bất động sản sẽ giảm”, thì có khi cả đời cũng chẳng có được nhà.

Các bạn cứ rao giảng về kinh tế vĩ mô với túi tiền của mình và chờ đợi giá nhà giảm. Còn tôi mua nhà ngay khi có tiền, dù nhiều người cho là mua đắt nhưng miễn đó là tiền của tôi và tôi thấy xứng đáng là được.

Tiếp tục than thở hay thay đổi bản thân, đó là quyền của mỗi người. Thành công hay thất bại cũng là do bạn tự nắm lấy. Mong rằng các bạn sẽ không phải hối hận với lựa chọn của mình.

Link nguồn

Join The Discussion

Compare listings

Compare