Đầu tháng 3 âm lịch, trong một không gian xanh mát thanh tịnh tại một ngồi chùa, mình có dịp ngồi nói chuyện với một bạn chuyên viên bất động sản trẻ nhưng có phong thái chững chạc và điềm tĩnh. Cả 2 ngồi chia sẻ về việc bán hàng thuận theo tự nhiên. Hôm nay, mình muốn được viết lại câu chuyện này để có thể nhớ sâu sắc hơn.
Chúng tôi ngồi trên thềm trước tượng Phật Bà Quan Âm rất to, không khí chiều chiều tối gió mát và chúng tôi nhẹ nhàng bắt đầu cuộc nói chuyện.
- Tôi: Nay nhìn em lạ quá, anh nhận không ra em. Em khoẻ không? Thấy em mới đi Làng Mai ở Đắk Lăk về. Chuyến đi thế nào?
- Em: Hi anh, lâu quá. Em khoẻ lắm, dạo này em thấy mọi thứ khơi thông hơn. Em cảm thấy rất thoải mái trong tâm trí. Chuyến đi 4 ngày giúp em học được nhiều hơn về cách vũ trụ vận hành.
Tôi tròn mắt nhìn em và thầm nghĩ “một cô bé gen Z mới đi làm hơn 1 năm, đã suy nghĩ đến cách vũ trụ vận hành, tôi hỏi”
- Tôi: Cách vũ trụ vận hành! Vũ trụ vận hành thế nào em? Em cho ví dụ để anh dễ hiểu hơn nha.
- Em: Vũ trụ vận hành theo quy luật cho đi, cho đi và không mong đợi được nhận lại. Ví dụ như về mặt công việc, là một tư vấn viên bất động sản, em mong muốn đem sản phẩm tốt đến cho khách hàng, Lumiere Boulevard một dự án em đã khảo sát kỹ và thấy đây là sản phẩm thật sự tốt, em đã và đang mỗi ngày đưa sản phẩm này ra thị trường, giới thiệu đến các anh chị khách hàng cũ, nhưng với một tâm thái là không mong đợi sẽ chốt.
- Tôi: Là sao nhỉ? Không chốt thì làm sao em bán được hàng và có doanh số?
Em nhìn tôi, cười nhẹ nhàng, nói tiếp.
- Em: So với trước đây, lúc bán em luôn có tâm lý nóng vội và chỉ muốn chốt khách, khách mua lẹ. Nhưng giờ, em không cố gắng “push” nữa. Em hiểu việc chốt là quan trọng, nhưng em nghĩ việc hiểu khách hơn sẽ quan trọng hơn. Còn việc mua bán tự nhiên nó sẽ xảy ra.
- Tôi: Em có lo là nếu vậy thì “deal” sẽ đến chậm quá không?
- Em: Em có nghĩ đến, em cũng có lo lắng đó. Nhưng anh nghĩ xem nếu mình cứ suy nghĩ “liệu khách có mua hok? Làm sao để khách mua đây…” mình vô tình gây áp lực lên mình và lên khách. Thay vì vậy em chọn tâm sự và cố gắng hiểu được nổi lòng của họ. Và em tiếp tục tìm kiếm khách hàng mới.
Em lấy điện thoại ra và cho tôi xem tin nhắn em đang chăm sóc khách, sự thay đổi của hồi trước và bây giờ trong cách đối đáp. Tôi cảm thấy rất vui cho em.
Tiếng chuông chùa vang lên trong trẻo thuần khiết, chúng tôi ngồi nhắm mắt tĩnh lặng lắng âm thanh của tự nhiên tiếng gió thổi, tiếng chim hót… Mới đó mà đã gần 18:30 tối, em chỉ tôi cách lễ Phật, chúng tôi chào nhau rời đi. Tôi thầm chúc em sẽ luôn tìm được niềm vui trong cuộc sống, công việc và luôn giữ phong thái thuần khiết tự nhiên an tĩnh.